Hẹn hò một năm, tôi và Tùng mới quyết định đi đến hôn nhân. Tôi là người coi trọng hôn nhân và luôn biết vun vén cho gia đình. Tùng vốn thích bay nhảy, sống tự do.
Khi anh ngỏ lời cầu hôn, tôi đã hỏi rõ, xem anh thực tâm muốn làm đám cưới hay chưa? Tùng một mực nói muốn có gia đình để xây đắp. Anh đã khóc và hứa rằng, cả cuộc đời này sẽ chỉ yêu mình tôi.
Tôi ngờ đâu, mọi lời nói đều bay theo gió khi cuộc hôn nhân bước qua năm đầu tiên.
Thời điểm này, tôi mới sinh con nên về quê, tiện cho bà ngoại chăm sóc. Cuối tuần, Tùng về chơi với vợ con.
Một lần, tôi rụng rời phát hiện trong zalo của anh có đoạn trò chuyện với gái lạ. Hai người xưng hô với nhau là vợ chồng. Tôi linh cảm họ đã đi quá giới hạn, bởi những lời lẽ đó rất nhạy cảm.
Những tin nhắn đó, tôi chụp lại rồi giữ làm chứng cứ. Tuy nhiên, tôi chưa vội làm ầm ĩ mà lẳng lặng tìm hiểu.
Người tình của chồng tôi là người đàn bà từng qua 3 lần đò. Chị xinh đẹp, cuốn hút và giàu có. Tôi nhìn lại bản thân mình, nhan sắc bình thường, công việc văn phòng. Sau sinh, tôi cũng cố tập tành lấy lại vóc dáng, ăn mặc điệu đà nhưng nhìn vẫn mập mạp, quê mùa.
Chồng tôi làm cho công ty máy tính, thu nhập bình thường. Mỗi tháng được 7 triệu, anh chỉ gửi về cho tôi 500 nghìn mua bỉm cho con.
Chi phí chăm con tốn kém nhưng tôi có chút tiền tiết kiệm khi chưa lấy chồng nên thời gian ở cữ không quá khó khăn. Nhìn chung, mọi việc liên quan đến khám thai, ăn uống, sinh đẻ tôi đều tự xoay sở.
Trở lại chuyện anh ngoại tình, tôi lần mò được thông tin của người phụ nữ đó và quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng.
Chồng ban đầu còn chối quanh rồi chuyển sang đổ lỗi là tôi không quan tâm đến anh ấy. Anh còn nói hai vợ chồng tôi không hòa hợp nên mới tìm cảm giác lạ bên ngoài.
Những lời anh nói như mũi dao đâm vào trái tim tôi. Tôi khẳng định, mình luôn nhường nhịn, chăm sóc chồng chu đáo. Anh muốn làm gì tôi cũng ủng hộ hết mức.
Tôi cho rằng mọi lý do của anh đều là ngụy biện nên viết đơn ly hôn. Chồng van nài, xin lỗi và hứa hẹn sẽ chấm dứt với chị ta. Bố mẹ tôi khuyên con gái, cho chồng cơ hội sửa sai.
Tôi mủi lòng bỏ qua, vì thương con và cũng tin anh. Vợ chồng làm hòa được 1 tuần, tôi đau đớn phát hiện anh vẫn lén lút nhắn tin với người phụ nữ kia.
Nhân lúc chồng bắt xe trở lại thành phố, tôi bí mật leo lên taxi theo sau.
Anh lên Hà Nội là đến thẳng căn biệt thự vườn khá đẹp, rộng rãi. Hôm đó có bữa tiệc sinh nhật nên khách khứa ra vào nườm nượp.
Tôi theo một người làm vệ sinh, lẻn vào bên trong, đảo mắt tìm chồng. Giữa lúc đó, tiếng cười nói huyên náo ở một bàn tiệc vang lên. Chồng tôi đang ôm eo một phụ nữ mặc váy trễ nải, trao cho chị nụ hôn nồng cháy giữa bao người.
Người phụ nữ dõng dạc giới thiệu chồng tôi là bạn trai của chị. Trong lúc họ đang nâng cốc uống rượu, tôi lao đến hét lên đầy đau đớn và túm tóc người phụ nữ.
Hai bên giằng co, chồng tôi lao vào kéo vợ ra. Anh buông lời cay đắng rồi liên tục đuổi tôi về.
Người tình của chồng tôi không hề lúng túng mà luôn giữ thái độ bình tĩnh.
“Em đánh ghen làm gì? Chị với chồng em có quan hệ nhưng là anh ấy tự nguyện. Em xem lại mình đi, đến bản thân còn không thương thì chồng nào thương nổi”.
Sau câu nói chua chát của chị, nước mắt tôi trào ra. Tôi luôn dành cho chồng niềm tin và tình yêu tuyệt đối. Bởi vậy, khi bị anh phản bội, tôi như rơi xuống hố sâu tuyệt vọng.
Liệu tôi có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Độc giả P.G/ Vietnamnet