Ảnh minh họa.
Tôi cùng người ấy vào khách sạn 2 lần, nhưng tôi vẫn chưa có bầu. Thế rồi Thăng lại hẹn 2 ngày cuối tuần, tôi lại nói dối mẹ chồng và đi gặp "đối tác".
Nhưng không rõ bà nghi ngờ từ khi nào mà lại lén lút theo tôi. Tới lúc tôi vừa lên phòng, chưa kịp thay đồ thì bà ập vào. Dù chúng tôi chưa làm gì, nhưng một trai một gái trong phòng khách sạn nói không có gì thì ai tin nổi! Đã thế, người đồng nghiệp của Thăng còn chỉ quấn chiếc khăn tắm nằm gọn trên giường...
Quá tức giận, mẹ chồng lao vào túm tóc, tát tôi tới tấp. Bà đập lên người, đánh lên đầu tôi rồi buông lời mắng chửi không ngớt. Bà bảo tôi là thứ đàn bà lăng loàn, xấu xa, bỏ con bỏ chồng để đi ngoại tình.
Em chồng thì bỏ điện thoại ra quay clip, dọa sẽ tung lên mạng cho tôi không còn mặt mũi nào nhìn họ hàng, làng xóm. Tôi tủi hổ, ôm mặt tránh đòn.
Mãi một lúc sau, nhờ người đàn ông kia thì mọi chuyện mới được khống chế. Tôi ngồi khóc nức nở, mẹ chồng thì ngồi trên ghế thở dốc.
Lúc này, tôi mới mon men tới chỗ bà, thỏ thẻ nói ra sự thật:
Mẹ ơi, con chưa bao giờ yêu ai khác ngoài anh Thăng. Nhưng có 1 chuyện chúng con vẫn giấu mẹ bao năm qua, anh ấy bị vô sinh mẹ ạ. Nhưng chồng con hiểu tính mẹ, nếu mẹ biết thì sẽ bắt chúng con đi thụ tinh nhân tạo. Mẹ ơi, thật sự chúng con rất khó khăn chứ không giàu có gì như mẹ nghĩ, chúng con đành phải giấu mẹ mà đi xin con từ người ngoài.
Con mong mẹ hiểu, và thông cảm cho con. Mẹ có thể gọi chồng con tới ngay đây, mọi chuyện sẽ rõ ràng.
Nghe tới đây, bà cũng lặng người. Rồi bà ôm lấy tôi mà khóc. Sau hôm đấy, bà không đòi con dâu phải sinh thêm cháu trai nữa. Thi thoảng bà nhìn cháu gái trân trân một cách lạ lẫm, nhưng bà vẫn yêu thương và chăm sóc con bé. Tôi thì nghĩ đáng ra mình nên nói sự thật từ sớm thì đã không nên nông nỗi này.