Mấy hôm nay tôi đang rất đau đầu, tôi không biết giữa vợ và anh trai có chuyện gì mà cô ấy có vẻ bấn loạn như thế. Vợ ngại về nhà và lúc nào cũng kè kè bên tôi, buổi tối tôi mà đi uống rượu với bạn bè thì cô ấy sẽ không cho đi như trước nữa.
Tôi và vợ vừa chuyển về Hà Nội được 2 tháng, chúng tôi định ra đây định cư rồi lập nghiệp luôn. Vì chưa thuê được nhà nên hai vợ chồng quyết định đến n hà anh trai ruột của tôi ở 1 thời gian ngắn. Anh trai tôi học và làm việc tại Hà Nội đã lâu, anh cũng đã mua được 1 căn hộ chung cư riêng. Tình duyên của anh lận đận nên đã 31 tuổi đầu vẫn chưa chịu lấy vợ.
|
Ảnh minh họa. |
Từ ngày vợ chồng chúng tôi về đây ở, anh trai cũng phấn khởi hẳn lên vì có người cơm nước và ngôi nhà có thêm người nên đông vui hơn. Từ nhỏ mối quan hệ của anh em tôi khá tốt nên cuộc sống khá hòa hợp.
Rồi 1 hôm, tôi đi phải đi Sóc Sơn với sếp hai hôm để khảo sát đất đai trên đó. Vợ ở nhà với anh trai, tôi tin tưởng cả hai nên đi làm mà không hề lăn tăn gì. Hôm sau thấy vợ cứ nhắn tin: “Chiều anh qua đón em nhé, em muốn về cùng anh”. Chiều đó tôi qua thì cô ấy đòi đi ăn ngoài không muốn về nhà. Nhìn mặt vợ mặt mũi bần thần tôi hỏi: “Em có tâm sự gì à” thì vợ lắc đầu nhưng tôi biết rõ cô ấy đang có tâm sự.
Hơn 9 giờ chúng tôi về nhà vừa thấy mặt anh trai, cô ấy chào qua loa rồi về đóng chặt cửa phòng lại. Cô ấy không ra ngoài mà tắm và ngủ luôn trong phòng. Tôi thấy hơi khó hiểu, lúc đó sợ anh trai nghĩ ngợi tôi còn nói: “Anh thông cảm cho vợ em nhé, chắc công việc của cô ấy không được suôn sẻ”. Anh tôi cười: “Có sao đâu, anh không để ý đâu, chú đừng lo”.
Đêm ấy vợ ôm tôi chặt cứng: ‘Từ nay anh đừng để em ở nhà 1 mình nữa nhé, em nhớ anh lắm”. Tôi xoa lưng vợ: “Anh đi em mất ngủ phải không?”. Cô ấy ngập ngừng: “Chồng à, anh Phúc… à mà thôi không có gì đâu?”. Em sao vậy từ chiều giờ anh thấy em khác quá. Vợ lấy lý do mệt nhưng tôi có cảm giác cô ấy đang giấu tôi chuyện gì đó.
Mấy hôm sau cô ấy liên tục đòi ra ở riêng, với lý do là ở chung thế này cô ấy thấy bất tiện. Tôi khá bất ngờ vì cách đó mấy hôm tôi thấy vợ còn hào hứng mua bao nhiêu thứ về trang trí căn hộ cho anh trai mình, giờ lại thế này thì thật là khó hiểu.
Tôi bắt đầu để ý hơn, thú thực không biết có phải tôi nhạy cảm hay không nhưng vài lần tôi thấy anh trai nhìn trộm vợ lúc cô ấy tập thể dục, phơi đồ. Hơn nữa sau cái đêm hai người ở nhà cũng nhau đó tôi thấy vợ có vẻ trốn tránh anh ấy, cô ấy không hồn nhiên cười nói như trước nữa. Đêm nào cũng đòi chuyển gần đến chỗ làm dù căn hộ không cách xa là bao.
Tôi trằn trọc đâm ra nghi ngờ: “Chẳng lẽ anh trai mình có gì mờ ám với vợ”. Rồi 1 lần nỗi lo sợ đó lại tăng lên khi tôi thấy tin nhắn anh ấy gửi cho vợ: “Anh xin lỗi về chuyện tối hôm đó, anh uống hơi nhiều nên mới như vậy, mong em tha thứ và cố gắng quên nó đi”.
Tôi phải nghĩ chuyện này theo hướng nào đây, vợ mình thì bấn loạn còn anh trai thì như thế. Càng nghĩ tôi càng thấy chuyện này nực cười, giờ tôi nên làm gì đây? Nếu cái chuyện mà tôi đang tưởng tượng đến nó là thật vậy thì tôi phải đối diện với hai người mình yêu thương ấy như thế nào, càng nghĩ tôi càng bấn loạn.
Theo Một Thế Giới