Sau lần này thì tôi biết rõ lòng dạ của chồng rồi mọi người ạ. Hắn khinh bố mẹ vợ dưới quê ra mặt, cái gì cũng vun vén cho đằng nội nhưng đằng ngoại chưa bao giờ biếu lấy một xu nào.
Đã vậy thì từ giờ tôi cũng có cách đối phó với anh cho đúng mực.
Từ hồi lấy nhau, chồng tôi luôn tỏ vẻ khinh đằng ngoại ở quê. Lấy nhau 10 năm nay rồi mỗi lần tôi rủ về ngoại chơi anh đều bảo: “Tự mà về, đây không thích”.
Vậy nên hễ trên ông bà ngoại có việc gì tôi lại cắp hai đứa con về. Mọi người lại cứ hỏi chồng đâu, có khi họ lại tưởng mình là mẹ đơn thân cũng nên.
Chồng tôi đã không ưa đằng ngoại rồi nên anh cũng keo kiệt lắm. Chưa bao giờ thấy anh chủ động biếu bố mẹ vợ được cái gì cả.
Trong khi đó chúng tôi cũng chẳng phải quá hoàn cảnh, nghèo khó gì. Hai vợ chồng tháng kiếm được gần 40 triệu, nhà thì không phải mua vì bố mẹ chồng cho tiền mua từ mấy năm trước.
|
Ảnh minh hoạ. |
Thế nên mỗi tháng bọn tôi chi tiêu các khoản xong vẫn để ra được hơn chục triệu tiết kiệm. Mà khoản tiền đó hai vợ chồng thống nhất để vào két, rồi được vài tháng mới đem gửi tiết kiệm.
Làm thế mấy năm nay bọn tôi cũng để ra được mấy trăm triệu rồi.
Chồng tôi không phải loại người keo kiệt đâu nhé, anh có thể tiêu tiền không tiếc tay. Kiểu như lúc nào hứng lên có thể đưa vợ con đi ăn một bữa hết 3, 4 triệu. Hay là cho tiền đằng nội ấy, thỉnh thoảng ông bà làm gì anh lại bảo tôi rút mấy chục triệu, thậm chí trăm triệu đưa cho là chuyện bình thường.
Thế nhưng không hiểu sao cứ bảo biếu bố mẹ vợ một đồng thì anh lại rào trước đón sau:
“Lúc nào cũng ông bà ngoại. Anh không thích em dấm dúi tiền đem về cho ông bà đâu”.
“Cả năm mới về, cho ông bà được xu nào mà anh tính toán vậy”.
Hôm trước bố tôi xuống chơi với cháu, ông cũng mang thịt, rau quả sạch từ quê ra cho các con. Mãi lúc ăn cơm bố mới hỏi xem hai vợ chồng có tiền không, cho ông vay nóng 20 triệu về đưa mẹ đi mổ chân. Bà bị viêm xương, đợt này đau quá phải đi mổ nhưng chưa đủ tiền.
Chồng tôi nghe thấy bố hỏi vay tiền cái là mặt tối sầm luôn. Rõ ràng nhà có hơn trăm trong két nhưng anh bảo: “Bọn con dạo này chả có đồng nào ông ạ. Ông về xem vay được ở đâu không nhé”.
Chồng không cho vay tiền nhưng bố vẫn vui vẻ ở lại chơi với cháu hôm sau mới về. Lúc ông sắp về tôi lấy 30 triệu trong két nhét vào túi áo khoác của bố:
“Con để cái này trong túi bố giữ cẩn thận, về đến nhà hãy mở ra xem nhé”.
Đến tối thấy bố gọi điện bảo:
“Sao mày để nhiều tiền vào trong túi bố thế con?”
“Con cho tiền bố đấy, không phải vay mượn gì cả, bố cứ cầm mà mổ chân cho mẹ. Đây là tiền con kiếm được để cho bố mẹ lúc ốm đau”.
Bố cứ bảo vậy thì cho bố mượn, hôm sau ông trả. Vậy nhưng đời nào tôi lấy chứ, bố mẹ đã nuôi mình bao nhiêu năm giờ được như ngày hôm nay lại nỡ lòng quay lưng khi ông bà khó khăn.
Theo NQ/VietNamnet