Tôi năm nay 26 tuổi, đang phải suy nghĩ rất nhiều trong ngưỡng cửa hôn nhân. Bạn trai hơn tôi 5 tuổi, anh ấy đẹp trai, ga lăng, lãng mạn và rất giầu có. Khi mới yêu tôi chỉ nghĩ là anh ấy có điều kiện thôi, nào ngờ sau này mới biết anh ta rất giàu có. Không chỉ là con trai trong gia đình bề thế, bản thân anh ấy cũng rất giỏi làm ăn và làm chủ một công ty đang phát triển.
Bạn bè, đồng nghiệp và cả người thân của tôi nữa, ai cũng nói tôi thật may mắn, đúng là thông minh, khéo léo lại có nhan sắc nữa, xứng đáng có người yêu như vậy… Tôi thì cho đó là duyên số, tôi đâu có ham tiền để quyết yêu người giàu có. Cái tôi quyết định yêu đó là vẻ đẹp trai, lãng tử của anh ấy, mỗi lần gặp nhau tôi rất ấn tượng về người đàn ông có học thức, hiểu biết và phong thái lịch lãm.
Quyết định yêu của tôi cũng không hề vội vã, quen nhau suốt mấy tháng trời, khi mà cả hai đồng điệu về mọi thứ, lúc đó tôi mới chấp nhận lời yêu. Có người bạn trai như vậy, tôi tự hào về bản thân lắm. Bạn trai quan tâm, chăm sóc tôi từng chút một, nhẹ nhàng, ngọt ngào cứ như trên phim vậy. Sáng ra, anh ấy đón tôi đi ăn sáng rồi đưa tới công ty, chiều lại đón về dẫn đi chơi, ăn tối…
Tôi bỏ ngoài tai những lời xì xào, bàn tán đâu đó: "Để xem chúng nó yêu nhau được bấy bữa?", "Đúng là dại dột, đi yêu người đẹp trai nhà giàu, rồi người ta cũng chỉ là chơi bời thôi", "Yêu thì vậy thôi, chứ lúc cưới thì người ta lại tìm con nhà gia thế mới xứng tầm"… Tôi tin vào tình cảm của bạn trai mình, trước đây anh ấy yêu ai tôi cũng không quan tâm, quan trọng là hiện tại với tôi.
Cũng bắt đầu bước sang ngoài 30 tuổi, bạn trai muốn nghiêm túc về chuyện tương lai. Cũng có lần chúng tôi cùng nói về chuyện sau này, nhưng cả hai đều nhận ra, cần có thêm thời gian để yêu và hiểu nhau hơn, tận hưởng thời gian đẹp nhất ở bên nhau. Nhưng rồi vào một ngày đẹp trời, bạn trai đã đưa ra lời cầu hôn khiến tôi rất bất ngờ.
Giữa nơi cảnh đẹp đầy lãng mạn, bạn trai lấy từ trong cốp xe ra bó hoa hồng tuyệt đẹp tặng tôi kèm theo đó là hộp nhẫn đính hôn xinh xắn. Tôi bất ngờ, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cứ lâng lâng không tin vào những điều đang thấy. Tôi run rẩy thắc mắc: "Chuyện này là thật ư?". Bạn trai tôi nhẹ nhàng trả lời: "Là thật đó, làm vợ anh nhé?".
Chưa kịp trả lời đồng ý, thì bạn trai đưa cho tôi xem tờ giấy kèm chiếc bút và nhắn nhủ: "Em cứ đọc đi, rồi ký tên vào". Tôi choáng váng, đó là tờ giấy xác nhận tôi khước từ mọi tài sản, không khác gì "hợp đồng hôn nhân", nếu ký vào rồi sau này lỡ ly hôn tôi là kẻ trắng tay.
Bạn trai tôi an ủi: "Đây là việc bố mẹ anh bắt làm, nhưng anh thấy thế cũng hợp lý. Bên nước ngoài trước khi cưới nhau người ta cũng rất rõ ràng về tài sản. Mình cứ kết hôn, em lo nghĩ làm gì chuyện tiền bạc". Bạn trai vừa dứt lời, tôi lập tức từ chối lời cầu hôn và yêu cầu anh ấy đưa về nhà. Từ hôm đó đến nay đã 2 tuần trôi qua, tôi buồn chán và khóc rất nhiều, tôi tránh mặt bạn trai, không còn nghĩ tới chuyện kết hôn và đang suy nghĩ đến chuyện chia tay.
Bạn trai và bố mẹ anh ấy toan tính và thiếu tôn trọng tôi như vậy, tôi có nên chấp nhận để được sống với người mình yêu và được tiếng lấy chồng giàu? Hay là tiếp tục từ chối cầu hôn và chia tay anh ta? Hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Huonghana@/Gia đình & Xã hội