Có thể nhà văn, nhà báo người Argentina Abel Basti là người đầu tiên khẳng định thêm giả thiết về sự mất tích của Hitler bằng những tài liệu và ảnh lưu trữ của cơ quan mật vụ. Vào năm 2004, ông đã công bố cuốn sách đầu tiên nhan đề “Những kẻ quốc xã ở Barilotra”. Tuy nhiên, trong phần hai của cuốn sách ăn khách có tựa đề “Hitler ở Argentina”, quan điểm của ông thực sự đã gây chấn động dư luận.
Trong khi tiến hành nghiên cứu, Abel Basti đã phỏng vấn nhiều nhân chứng, công bố các tài liệu mật của cơ quan an ninh quốc gia, Basti muốn chứng minh rằng Hitler có thể đã lẩn trốn ở Nam Mỹ và sống tại đó đến già. Sau đây là trả lời phỏng vấn của ông với tuần báo Nga AIF (Luận chứng và sự kiện) về vấn đề này.
- Thưa ông Basti, trong cuốn sách của mình, ông khẳng định là ngày 30/4/1945 Hitler đã trốn thoát khỏi Berlin bằng máy bay. Bằng cách nào mà hắn có thể làm được điều này nếu như trước đó các sân bay đã bị tiêu huỷ và quân Đồng minh đang kiểm soát không phận?
Trong cuốn sách của tôi có đưa ra những bằng chứng bí mật từ tư liệu của cơ quan an ninh quốc gia, rằng ngày 30/4/1945 vào lúc 16h30’(có nghĩa là 1 tiếng sau giả định tự sát của Hitler) người ta đã nhìn thấy Hitler đứng bên cạnh chiếc máy bay riêng Ju-52 của mình. Vào những đêm cuối tháng 4, máy bay của các nhân vật cao cấp của quốc trưởng đã hạ cánh xuống đại lộ Unter-den-Linden, nơi đây vẫn còn lưu giữ những chiếc cột đèn đường. Tên bộ trưởng Slpeer đã rời boong-ke vào ngày 20 và ba ngày sau đó đã bình thản trở lại trên chiếc máy bay “Fizeler Storg”. Vậy là quân Đồng minh đâu có cản trở hắn ta. Ngày 25/4 tại boong-ke của quốc trưởng đã có một cuộc họp bí mật về việc đưa Hitler đi di tản. Dự họp có nữ phi công Hanna Rits, viên phi công nổi tiếng Hans Ulrich Rudel và phi công riêng của Hitler là Hans Baur. Kế hoạch bí mật về việc này mang mật danh là “Chiến dịch Seral”.
- Vậy theo ông thì ai là kẻ đã chở Hitler đi?
Hai ngày sau có 5 chiếc máy bay “Storg” đến Berlin (mỗi chiếc chở được 10 người), ngày 28/4, chính chiếc Ju-52 do viên phi công Bosser lái đã bay tới - điều này đã được tình báo của quân Đồng minh chính thức khẳng định. Một ngày sau theo lệnh của tướng Adolf Galland, các lực lượng không quân cuối cùng của Đức đã bất ngờ bay trên bầu trời thủ đô của Đức quốc xã, gồm hàng trăm máy bay tiêm kích Me-262. Chúng đã bay yểm hộ chiếc phi cơ của Hanna Rits giúp cô ta bay xuyên qua được lọat đạn cao xạ pháo của Liên Xô và ra khỏi Berlin. Đây là chuyến bay thử nghiệm và sự kiện này đã bị ai đó trong số các nhà sử học bác bỏ. Ngày hôm sau theo kịch bản thử nghiệm của Rits thì Adolf Hitler đã rời Berlin đến Tây Ban Nha. Đến cuối mùa hè hắn đã rời nơi này đi đến Argentina trên một chiếc tàu ngầm. Tiễn Hitler có Muller và Bormann.
- Thế nhưng làm thế nào mà lại có được hàm răng của Hitler đang được lưu giữ tại Moskva trong viện lưu trữ của FSB (cơ quan an ninh liên bang Nga)? Các nghiên cứu của Liên Xô cũng như của các chuyên gia đã nhất trí khẳng định đó đúng là hàm răng của tên quốc trưởng. Vậy điều gì đã xảy ra khi người ta đã nhổ một phần hàm răng của Hitler, còn hắn thì vẫn chạy thoát?
Các chuyên gia chỉ có khả năng so sánh hàm răng đã bị hàn đó với những bức ảnh chụp X-quang có chất lượng rất kém của thời đó, cùng với lời chỉ dẫn của viên nha sỹ tư của Hitler, tên này thì có thể nói tất cả những gì mình muốn. Tuy nhiên vẫn có một cách duy nhất để nhận biết sự thật. Cần so sánh các mẫu ADN có thể nhận được từ người chị ruột của Hitler là Paula – người đã chết từ năm 1960 và được mai táng tại nghĩa trang Bergfrifhof. Tôi đã chính thức đề nghị với chính quyền Nga được nghiên cứu về hàm răng này để có được bằng chứng xác đáng là tôi nói đúng sự thật.
- Bao nhiêu năm nay người ta vẫn nói về sự mất tích bí mật của “nhân vật số 2” Martin Bormann, kẻ đã “bốc hơi” khỏi Berlin ngày 1/5/1945. Đa số họ thề rằng đã tận mắt nhìn thấy hắn ở Nam Mỹ và họ không thể nhầm được. Thế nhưng đến năm 1972 trong khi đào hố móng ở Berlin đã tìm thấy một bộ xương và qua nghiên cứu ADN cho thấy đó là bộ xương của Bormann.
Điều đáng buồn cười là cả hai điều trên đều đúng. Martin Bormann quả thật là đã bỏ trốn, hắn đã sống ở Argentina và Paraguay. Tôi đã tìm được khá nhiều bằng chứng về việc này, trong đó có cả các tài liệu, đặc biệt là ảnh của Borman chụp từ những năm 50. Vì thế, hoàn toàn có thể là khi Borman chết một cách tự nhiên thì di hài của hắn đã được bí mật đưa về Berlin, sau đó thì người ta đã diễn một vở kịch với “chiến lợi phẩm” đã được tìm thấy.
- Trong cuốn sách của mình, ông có viết là Hitler và Eva Braun cùng với một đoàn tuỳ tùng lớn và vệ sỹ đã đến Argentina trên ba chiếc tàu ngầm mà sau này đã bị dìm xuống để bảo mật. Quả thật là tại chỗ đó ở độ sâu 30m, với sự hỗ trợ của thiết bị đặc biệt, đội chỉ huy thuỷ quân đã phát hiện thấy những vật lớn bị vùi xuống cát. Thế nhưng đâu là bằng chứng cho thấy đó chính là những chiếc tàu của Đức quốc xã?
Tôi dựa trên những chỉ dẫn của các nhân chứng sau chiến tranh, họ đã quan sát ba chiếc tàu ngầm có biểu tượng dấu thập ngoặc đi tới vịnh nhỏ thuộc tỉnh lỵ Rio-Hegro của Argentina. Argentina trong tình trạng chiến tranh với Đức chính thức từ ngày 27/3/1945, có thể đó là những dấu tích của các thuỷ binh thời đó chăng? Tuy nhiên, trong hồ sơ lưu trữ của Bộ quốc phòng Argentina không có một dòng nào nói về việc những chiếc tàu của Đức bị nhấn chìm cả. Vậy thì lấy đâu ra những chiếc tàu bị chìm này chứ? Tôi có đặt vấn đề là cần đưa những chiếc tàu ngầm này lên và nghiên cứu kỹ lưỡng. Sau chiến tranh, những chiếc tàu Đức đã đến Argentina một vài lần, chẳng hạn như tàu ngầm U-977 đã đến nước này vào ngày 17/8/1945 với giả thiết rằng viên chỉ huy tàu là Hains Seffer đã chuyển vàng và những đồ trang sức khác của Đức quốc xã đến.
- Ông đã công bố tài liệu của FBI Mỹ khi đưa ra sự nghi vấn nghiêm túc về giả thiết cái chết của Adolf Hitler. Tờ giấy này có từ ngày 13/11/1945 gồm có bản báo cáo của một điệp viên Mỹ tại Argentina từng đóng vai người làm vườn cho gia đình di cư người Đức giàu có là vợ chồng Eikhornov. Điệp viên này thông báo rằng vợ chồng họ đang sống ở làng fLa-Falda. Từ tháng 6 họ đã chuẩn bị đến chỗ Hitler trong thời gian sớm nhất. Tài liệu này có phải là thực không?
Đây là câu hỏi rất cũ rồi, bởi vì tôi nhận được tài liệu này một cách hợp pháp khi nó không còn là bảo mật nữa từ hồ sơ lưu trữ của FBI - hồ sơ số 65-53615 và đó không phải là chứng cớ duy nhất về việc Hitler chạy trốn. Còn có một số báo cáo mật của FBI, FSB và MI-5 về chuyện ông ta còn sống, nhưng tiếc rằng Mỹ, Anh và Nga cho đến bây giờ đã không công khai tất cả những tài liệu có liên quan đến đề tài này. Chẳng hạn như có 3 bài báo ghi chép về cuộc nói chuyện của Iosip Stalin (một trong số đó là cuộc chuyện trò với cố vấn quốc gia Mỹ Birnso), trong đó nhà lãnh đạo Xô-viết công khai nói rằng Hitler đã trốn thoát. Trong suốt 15 năm tôi đã thực hiện hàng trăm cuộc phỏng vấn các nhân chứng đã trực tiếp nhìn thấy trùm phát xít này ở Argentina. Đa số họ chỉ đến bây giờ mới nói rằng nhiều tên quốc xã ở Argentina đã chết nên họ không có gì phải sợ nữa. Họ còn giữ được một bức thư của tên tướng Zeidlis đề năm 1956, hắn thông báo rằng đang chuẩn bị đến dự cuộc gặp mặt Hitler ở Argentina và “thủ lĩnh” Nam-tư Pavelits.
- Ông thường dẫn ra bằng chứng của các nhân chứng. Nhưng ông nghĩ sao trong khi có những nhân chứng khác nói rằng đã nhìn thấy Hitler chết và người ta đã chôn xác của ông ta?
Không một người nào tận mắt nhìn thấy Hitler đã nhai viên thuốc độc và tự bắn vào đầu mình. Câu chuyện trùm phát xít tự sát đã được những kẻ thân cận của Hitler nghĩ ra từ đầu đến cuối để làm mọi người rối trí. Nếu các vị nghiên cứu tài liệu lưu trữ sẽ thấy rằng, ngay cả khi họ đưa ra bằng chứng về cái chết của Hitler chăng nữa thì vẫn có những điều mâu thuẫn. Thoạt đầu thì họ nói rằng hắn đã tự đầu độc, sau đó thì không phải thế mà là tự bắn vào thái dương. Sau nữa thì, xin lỗi, họ lại nói lúc đầu tự đầu độc rồi sau mới tự bắn. Độc tố sianua gây nên cơn co giật và cái chết ngay tức thì, vậy sau đó làm sao mà hắn lại có thể bóp cò súng được chứ?
Ngọc Bích (theo AIF)