Ý nghĩa câu "Đàn ông không đeo vàng, đàn bà không đeo bạc"

Google News

“Nam không đeo vàng, nữ không đeo bạc” là câu nói mà người xưa đúc rút kinh nghiệm, trải nghiệm và truyền lại cho con cháu. Câu nói này thực sự có ý nghĩa gì?

Trong lịch sử văn hóa xưa, quan niệm "nam không đeo vàng, nữ không đeo bạc" không chỉ là một câu nói đơn thuần mà còn phản ánh quan điểm và tập tục truyền thống trong việc sử dụng trang sức. Điều này không chỉ mang ý nghĩa về mặt an ninh cá nhân, mà còn liên quan đến các hình thức xã hội và ý nghĩa tượng trưng của vàng và bạc.

Y nghia cau

(Ảnh minh họa)

Trong xã hội cổ đại, vàng và bạc không chỉ là vật trang sức mà còn là tiền tệ. Do đó, việc đeo vàng bạc ra đường có thể thu hút sự chú ý không mong muốn, gây nguy hiểm cho bản thân. Vàng và bạc là những kim loại quý, mang giá trị cực kỳ ổn định. Sở dĩ nam giới không đeo vàng là do sợ làm ảnh hưởng đến sức sản xuất trong thời kỳ phong kiến, nam giới thời xưa thường phải đi lại ngoài đường, làm việc đồng áng.

Y nghia cau

(Ảnh minh họa)

Ở thời cổ đại, con người ở trong một xã hội phân cấp mạnh mẽ nên giàu nghèo không tương đồng. Người nghèo chỉ có thể trở nên nghèo khó hơn và người giàu chỉ có thể trở nên giàu có hơn. Nếu người nghèo nhìn thấy người khác đeo vàng, họ sẽ có ý định xấu xa, thậm chí phạm tội. Vì vậy, người xưa nhắc nhở nam giới tốt nhất không nên đeo vàng.

Y nghia cau

(Ảnh minh họa)

Ngoài ra “phụ nữ không đeo bạc” cũng có ý nghĩa sâu xa của nó. Bởi vì dưới tác động của xã hội cổ đại, phụ nữ chỉ có thể ở nhà. Có người cả đời không bước qua lũy tre làng. Bởi phụ nữ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng tam tòng, tứ đức. Phụ nữ tin rằng giá trị lớn nhất của họ là ở nhà chăm chồng, sinh con đẻ cái. Phụ nữ tái hôn không được đánh giá cao trong xã hội cũ.

Y nghia cau

(Ảnh minh họa)

Trong tiếng Trung Quốc, "bạc" và "dâm" đồng âm. Bởi vậy, nên phụ nữ trong gia đình bình thường không đeo trang sức bạc. Ngoài ra, yêu cầu của phụ nữ trong xã hội cổ đại chỉ là ở nhà chăm chồng con, làm việc nhà. Trong trường hợp này, nếu một người phụ nữ đeo vàng bạc cũng sẽ bị coi là người phụ nữ không nền nếp, đoan chính, thế nên mới có câu “phụ nữ không đeo bạc”.

Trong cuộc sống xã hội phong kiến xưa, việc tuân theo quan niệm này không chỉ giúp mọi người tránh rủi ro mà còn giúp họ duy trì hình ảnh xã hội mong muốn. Đặc biệt trong các gia đình quý tộc hoặc gia đình có địa vị, việc tuân thủ những quy tắc này càng được coi trọng.

Tuy nhiên, thời đại đã thay đổi, quan niệm của mọi người không ngừng phát triển. Ngày nay, đàn ông hay phụ nữ cũng đều có thể chọn trang sức theo sở thích của mình, không cần bị ràng buộc bởi quan niệm truyền thống.

*Tiêu đề bài viết đã được biên tập lại
Theo Nguyễn Giang/Thương hiệu và Pháp luật