Tâm thư của người mẫu Thùy Dương:
"TyhD: Alo
TT: Em cần bao nhiêu?
-----
TyhD: Alo! Tiền SS của em bao giờ mới có?
TT: Em đang cần tiền lắm hả?
-----
Tôi đang đứng trong phòng tắm, cố gắng bóp dầu xả, gỡ từng mảng tóc bị xịt keo Butterfly, bấm gãy và đánh rối. Tóc tôi đi theo thành từng mảng sau mỗi lần vuốt tóc. Nhìn đống tóc rụng, tôi cảm thấy bốn năm vụt thoáng qua...
Bốn năm lăn lộn với nghề người mẫu, ngoài việc mái tóc đầy keo và rối tung, làn da đầy phấn bị huỷ hoại ngoài nắng, thì những gì còn lại của mặt trái là những câu tôi nghe được từ trên kia!
Photographer, ra đứng ở vị trí model, có diễn cho ra bộ đồ được không? Designer, thiết kế cho giỏi, lên kế hoạch marketing cho giỏi, đứng vào vị trí của model, mang đôi giày cho cao, đứng dáng khó, diễn được hơn 30 bộ trong bộ sưu tập của mình? Và liệu trong ba vai trò kia tại Việt Nam, tiền lương của ai là thấp nhất? Photographer - Designer - Model?
----
Tôi không phải quá thiếu tiền, nhưng anh không thoải mái khi tôi hỏi thời gian khi nào tôi nhận được tiền cát-sê! Tại sao vậy? Tiền của tôi làm ra không phải để tôi thoả mãn mua sắm, hay đi ăn cho mập, tôi đi làm tôi có quyền hỏi tiền cát-sê, để lấp vào những khoảng trống như những lúc nhìn tóc tôi rụng từng tảng trong toilet, những lúc tẩy trang da tôi bị mòn đi một ít vì mỹ phẩm, những lúc tôi cảm thấy đau nhói lưng vì đứng trên giày cao gót.
Anh không thoải mái? Vì sao? Anh văng tục qua điện thoại, bây giờ anh khóa luôn facebook và instagram của tôi, chỉ vì tôi đòi tiền của anh! Có ẩn ý gì đây chăng? Dù sao tôi và anh cũng có tình nghĩa với nhau trong bốn năm qua, tôi chà nhà vệ sinh, nấu cơm, rửa chén, lau nhà cho anh? Tôi không bao giờ nghĩ rằng anh kêu tôi chụp hình, anh sẽ ăn phần trăm cát-sê của tôi công việc đó! Anh có thể trả lời một câu nhẹ nhàng hơn: "À tại anh, anh gửi hoá đơn trễ cho công ty nên họ sẽ chuyển tiền trễ sau 45 ngày kể từ khi nhận hoá đơn, em ráng đợi nha!", chỉ như vậy thôi, cho giống một quý ông, anh làm không được?
---
Này các bạn đồng nghiệp, sau bốn năm trong nghề của tôi, không sửa sắc đẹp, không sa ngã vào con đường đi khách, không dùng chiêu trò, không ham danh tiếng, vậy mà còn bị trục trặc trong chuyện trả tiền. Vậy các bạn có dám lên tiếng nói của mình trước những vụ làm ăn không có đạo đức như tôi?
Các bạn có dám hỏi vì sao các show diễn truyền hình giá quá thấp trong khi các bạn diễn cho hơn ba nhà thiết kế?
Các bạn có dám phân tích doanh thu của một hãng thời trang để từ đó nhận được cát-sê chính đáng cho hơn ba mươi bộ đồ các bạn phải chụp?
Các bạn có dám đánh đổi làn da đen sạm, nhức đầu nổ não, đau lưng khi tạo dáng, để nhận được số tiền bằng 12 quyển tạp chí, chỉ để được xuất hiện trên tạp chí?
Các bạn có dám xin tiền đầu tư để thẩm mỹ cho ra nét đẹp phổ thông bây giờ trên khuôn mặt các bạn nhằm kiếm được nhiều show hơn?
Các bạn liệu có đủ tiền tiêu cho dù được sải bước trên sàn diễn quốc tế?
Tôi nghĩ các bạn có thể làm tất cả vì yêu nghề! Nhưng khi bị quỵt tiền hay bị ăn tiền, các bạn làm gì?
----
Ngành may mặc đang phát triển ở thành phố ta, các hãng thời trang ra đời như nấm và các bạn model ở Sài Gòn càng ngày càng đẹp! Tôi nói ít, các bạn hiểu nhiều, bảo vệ nhau mà đi lên. "Người thành công là người luôn mong cho người khác được thành công!", và cái chữ đạo đức trong kinh doanh vẫn là cái quan trọng nhất! Người mẫu ở Việt Nam cũng như người mẫu ở các nước có ngành thời trang phát triển khác mà thôi!
Yêu nghề...hay...chết đói?".