Nguyên văn bài chia sẻ của Ngọc Lan:
“Hôm nay là một ngày kinh khủng mọi người ạ. Trải qua chuyện rồi thì Lan mới nhận ra được rằng không có nỗi sợ nào bằng sức khoẻ của con.
Số là chiều hôm qua Louis hơi hầm hầm và sốt về đêm, Lan cứ nghĩ là sốt như mọi lần nên không cho thuốc hạ sốt mà hạ sốt bằng cách lau mát cho bạn. Lúc Lan về là gần 12 giờ đêm thì thấy Út đang lau và thân nhiệt Louis ổn định ở mức 38 độ. Louis lúc đó thức giấc (vì nghe tiếng mẹ về) và sinh hoạt tỉnh táo bình thường. Thế là Út an tâm đi ngủ, riêng Lan thì vẫn cứ canh chừng và lau mát liên tục.
Đến tầm 2 giờ khuya thì Louis sốt cao, nhiệt độ lên đến 40 độ, Lan cũng vẫn lì vẫn lau mát và cố dỗ con ngủ. Sau đó tầm 1 tiếng thì hạ xuống 39 rồi 38, lúc đó con ngủ ngon nên mình cũng an tâm, tranh thủ ngủ. Tầm sau 1 tiếng, tức cỡ 5 giờ thì Louis bật ngồi dậy và bảo ói, bạn ói khan ra được tí nhớt, sữa, vài hột cơm và chuyện kinh hoàng mới bắt đầu xảy ra.
Sau khi ói khan, bạn lặng đi 1 giây và bắt đầu giật. Cái giật đầu tiên đã làm bạn hoảng sợ, bạn gào lên khi cái co giật thứ hai và nhào qua ôm lấy mình. Lúc này mình mới hoảng sợ thật sự vì biết con mình co giật. Mặc dù đã rất cố bình tĩnh quan sát bạn từng chi tiết, nhét ngón tay vào miệng tránh trường hợp bạn cắn lưỡi và hệ thống lại biểu hiện của bạn để trình bày cho bác sĩ nhưng mình vẫn bị gào theo bạn và hai mẹ con ôm nhau, gào khóc trong đêm.
Mọi người bây giờ mới ùa qua và kêu xe để đi cấp cứu. Thật may mắn là sau khi bạn co giật liên hồi 4 cái thì bạn đã hết và tỉnh táo hơn, mình bắt đầu nói chuyện với bạn để kiểm tra xem bạn có tỉnh táo không, bắt bạn đứng xuống đi lại để xem hệ thần kinh bạn có thật sự ổn không thì tất cả đều ổn. Sau đó thì xe tới và vào cấp cứu, lúc này mình còn bảo trời ơi mát mẻ không sốt và tỉnh táo rồi sao vô cấp cứu đây.
Mình vào tới cấp cứu thì trình bày lại toàn bộ diễn biến từ 4 giờ chiều hôm qua đến giờ, đề cập đến nỗi lo về viêm não vì bạn có co giật nhưng bác sĩ bảo bạn ổn vì với biểu hiện này và những cái kiểm tra của mình trước khi vào đây thì không phải biểu hiện của viêm não.
Về nhà với tâm thế rất vui vẻ, mình cho bạn ăn một chén cháo, uống một bình sữa và cho bạn ngủ lại. Ngay sau đó thì bác sĩ gọi báo kết quả xét nghiệm. Trời đất sụp đổ thật sự mọi người ạ. Bác sĩ bảo tim, gan, phèo phổi mọi cái đều bình thường, chỉ có bạch cầu tăng cao đến 19000. Mình vẫn bình tĩnh và hỏi ‘như vậy thì sao’, bác sĩ bảo đó là máu bị nhiễm khuẩn. Bác sĩ bảo mình phát hiện sớm, bạch cầu không đến nỗi cao quá nên khi bé ngủ dậy thì cho bé vào bệnh viện để bác sĩ tầm soát ổ vi khuẩn ở đâu và cho kháng sinh.
Lúc đó linh tính của người mẹ là thôi thúc mình vào Nhi đồng, chuẩn bị sẵn tiền bạc giấy tờ các thứ và hốt con đi nhưng mình không vào thẳng Nhi đồng vì mình biết chắc vào đó con mình sẽ bị cho vô khoa truyền nhiễm, bệnh viện thì quá tải, con thì vẫn mát mẻ tỉnh táo bình thường nên mình chạy thẳng xuống chỗ bạn mình vẫn thường khám cho con.
Mình vào đây và trình bày lại, bác sĩ sau khi khám và nhìn kết quả xét nghiệm ở chỗ lúc sáng thì bảo Louis có vết sưng tấy niêm mạc mũi, cổ họng bị viêm và máu hoàn toàn không bị gì hết. Mình thật sự ngỡ ngàng, mình hỏi về biểu hiện co giật và bạch cầu tăng thì nhận được sự phân tích thế này: “Bạn bị viêm amyde cấp, loét họng nên dẫn đến hành sốt. Sốt kèm ói nên dẫn đến co giật. Khi co giật thì bạch cầu sẽ tăng, khi xét nghiệm máu thấy bạch cầu tăng nên cứ ngỡ bị nhiễm trùng máu. Không có ổ hoặc nhóm vi khuẩn nào cả”.
Mình thật sự nhẹ nhõm mọi người ạ. Sau đó, Louis về ăn một chén cơm nhỏ, một tô cháo, ngủ đến 5 giờ thì mẹ kêu dậy và lại tiếp tục ăn. Mình đã từng trải qua nhiều đau khổ, nhiều nỗi sợ hãi nhưng hôm nay mình mới thấy đây mới chính là nỗi sợ của mình. Tất cả chỉ là con số không, mọi thứ bây giờ chỉ là làm sao để sức khoẻ của con ổn định là được”.