Tôi và Mai cưới nhau được 5 năm, cô ấy là bạn đại học của tôi. Chúng tôi đã yêu nhau 4 năm đại học. Sau khi tốt nghiệp, Mai đưa tôi về ra mắt gia đình.
Lúc đó, tôi có chút lo lắng bởi tôi là dân tỉnh lẻ, bố mẹ là nông dân quanh năm chân lấm tay bùn, điều kiện gia đình không tốt lắm. Trong khi đó, nhà Mai ở thành phố, bố cô ấy còn là chủ một công ty, điều kiện rất tốt. Vì vậy, tôi sợ bố mẹ Mai sẽ coi thường tôi và phản đối mối quan hệ của hai đứa.
Thật không ngờ, bố mẹ Mai đã quý tôi ngay từ lần đầu gặp mặt. Họ khen tôi điển trai, tốt bụng lại có ý chí cầu tiến, rất đáng tin cậy nên yên tâm giao Mai cho tôi.
Cứ thế, chúng tôi cưới nhau, đám cưới diễn ra rất hoành tráng. Nhà Mai không thách cưới vì bố mẹ cô ấy biết rõ hoàn cảnh nhà tôi, nhưng tôi vẫn cố gắng lo đủ 7 tráp và một phần “lễ đen” cho đúng lễ nghĩa.
Sau cưới, bố mẹ vợ mua cho chúng tôi một căn nhà, một chiếc xe ô tô cùng một số vốn để làm ăn kinh doanh. Sau này, được sự giúp đỡ và giới thiệu của bố mẹ vợ, tôi đã mở một công ty nhỏ của riêng mình. Lúc đầu công ty hoạt động không tốt, nhưng dưới sự chỉ dạy của bố vợ, tôi ngày càng tích lũy được nhiều kinh nghiệm, quản lý tốt hơn nên công ty ngày càng phát triển.
Sau cưới, vợ chồng tôi được bố mẹ vợ giúp đỡ rất nhiều. (Ảnh minh họa)
Vợ cũng giúp đỡ tôi rất nhiều. Nhưng khi có bầu, tôi bảo cô ấy về nhà nghỉ ngơi, an tâm dưỡng thai, không lâu sau đó thì con trai bình an chào đời.
Nhưng vì công việc bận rộn, tôi về nhà ngày càng muộn nên chẳng bế con được mấy lần. Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa tôi và Mai cũng nhạt dần, vì tôi ngày nào cũng đầu tắt mặt tối bên ngoài, còn vợ suốt ngày chỉ quanh quẩn xó bếp, chăm con nên chủ đề chung giữa hai vợ chồng ngày càng ít, quan điểm sống cũng dần có sự khác biệt.
Dần dần, tôi chẳng còn hứng thú với vợ và cảm thấy cuộc hôn nhân này thật tẻ nhạt, buồn chán. Sau này, tôi phải lòng Lan, thư ký của công ty. Cô ấy xinh đẹp lại khéo ăn khéo nói, ở bên Lan cho tôi cảm giác mới mẻ, ngây ngất mà tôi chưa từng có như khi ở bên vợ.
Nhưng rồi giấy không gói được lửa, chuyện này vẫn bị Mai phát hiện. Ngày ấy, Mai không nói gì mà chỉ ném cho tôi tờ đơn ly hôn. Thực lòng mà nói, lúc đó tôi đã chịu đủ cô ấy rồi nên ký vào đơn ly hôn không chút do dự.
Không lâu sau khi ly hôn, tôi cưới Lan, chính thức thành vợ thành chồng chứ không cần thậm thụt, giấu giếm như trước nữa. Nhưng cuộc sống sau hôn nhân không đẹp như tôi tưởng tượng, Lan kiểm soát tôi rất chặt, đi đâu làm gì cũng phải báo cáo với cô ấy. Đã vậy, cô ấy còn kiểm soát cả tài chính của chồng, không cho tôi giữ tiền khiến tôi cảm thấy mất tự do, như con chim bị nhốt trong lồng vậy.
Vợ mới quản lý rất chặt khiến tôi khó chịu. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là sinh nhật con trai tròn 7 tuổi, tôi mua bánh sinh nhật và quà rồi sang nhà vợ cũ. Vừa bước vào cửa, tôi tươi cười vào tìm con trai rồi nói với thằng bé:
- Con trai, bố đến chúc mừng sinh nhật con đây. Bố chúc con tuổi mới khỏe mạnh, cao lớn, ngoan ngoan và học giỏi nhé.
Không ngờ, con trai lại không thèm nhìn tôi lấy một cái mà nói vỏn vẹn 6 từ:
- Ông không phải là bố tôi!
Nghe những lời con trai nói, tôi hóa đá ngay tại chỗ, chiếc bánh kem trên tay cũng rơi xuống đất luôn. Đã vậy, thằng bé còn đuổi tôi đi và nấp sau lưng một người đàn ông lạ mặt khác. Không biết làm thế nào, tôi đành ngậm ngùi ra về. Khi bước ra cửa, tôi còn nghe thấy thằng bé gọi người đàn ông kia là bố.
Trước khi tôi lên xe rời đi, vợ cũ mới giải thích rằng người đàn ông đó là chồng sắp cưới của cô ấy. Gần 2 năm qua, không phải là cô ấy không cho tôi gặp con trai mà là thằng bé không muốn gặp tôi. Lần này, vì tôi nằng nặc van xin nên vợ cũ mới đồng ý cho tôi đến nhà dự sinh nhật con, mục đích là để tôi chết tâm, từ nay đừng đến quấy nhiễu cuộc sống của mẹ con họ nữa.
Lòng tôi đau đớn quặn thắt, trên đường về nhà không tự chủ được mà bật khóc như một đứa trẻ. Giờ con trai không nhận bố, phải chăng đây là quả báo của tôi. Hay chính vợ cũ đã ngày ngày gieo rắc những điều xấu xa về tôi vào đầu thằng bé, khiến nó không chịu nhận tôi làm bố? Bởi lúc chúng tôi ly hôn, thằng bé mới 5 tuổi thì biết cái gì chứ. Giờ tôi phải làm thế nào để thằng bé nhận tôi là bố bây giờ?
Theo Cẩm Tú/Arttimes