Lúc đầu, bố mẹ không đồng ý cho tôi yêu Phong. Bởi anh xuất thân từ một gia đình nghèo khổ ở nông thôn. Bản thân Phong cũng không học đại học mà đang làm nhân viên cơ khí trong một công ty tư nhân. Còn tôi đã tốt nghiệp thạc sĩ và đang là giảng viên trường đại học. Chúng tôi quen biết tình cờ sau 1 vụ tai nạn giao thông, chính Phong là người đàn ông duy nhất trong đám đông dũng cảm bế tôi lên xe và chở đến bệnh viện cấp cứu.
Để cảm ơn Phong, tôi hẹn anh ấy đi uống cà phê. Tiếp xúc nhiều, tôi càng yêu bản tính thật thà, lương thiện và sự nỗ lực không ngừng của anh ấy. Phong vốn là học sinh giỏi, đã từng tham dự nhiều kì thi học sinh giỏi và đạt giải. Anh ấy cũng đậu đại học nhưng phải bỏ dỡ việc học hành để đi làm kiếm tiền nuôi 2 đứa em nhỏ. Tôi vẫn nhớ mãi ánh mắt buồn bã cùng câu nói đau lòng của anh: "Là anh cả, anh chấp nhận từ bỏ ước mơ của mình để giúp các em đạt được ước mơ của chúng nó".
Khi tôi công khai mối quan hệ, bố mẹ tuy không cấm cản ra mặt nhưng lại liên tục giới thiệu cho tôi những người đàn ông khác có gia thế và giàu có hơn. Đến khi tôi bực bội đòi ra ở riêng, bố mẹ mới chịu ngưng việc làm đó lại.
Cách đây 2 năm, bố tôi gọi Phong đến nhà nói chuyện. Ông đưa cho Phong 1 chiếc chìa khóa nhà và nói rằng đây là căn nhà ông đã mua sẵn cho tôi. Nếu như Phong có đủ năng lực thì trong 3 năm hãy tự mua 1 căn nhà riêng, trả lại chiếc chìa khóa này cho ông thì ông sẽ cho chúng tôi cưới nhau. Tôi giận bố lắm vì ông đang gây khó dễ cho Phong bởi giá nhà ở thành phố quá đắt, với mức lương của Phong thì anh không thể nào mua nổi.
2 năm trôi qua, bố mẹ tôi dần hiểu và yêu thương Phong. Bố tôi bệnh, Phong nghỉ làm để chăm sóc, lo lắng như con ruột trong nhà. Khi tôi hỏi về chiếc chìa khóa, bố tôi cười bảo muốn tạo động lực để anh cố gắng kiếm tiền, chứng tỏ bản lĩnh thôi chứ nếu chúng tôi cưới, căn nhà đó đương nhiên thuộc về chúng tôi rồi.
Chủ nhật tuần trước là ngày đính hôn của chúng tôi. Khi mời rượu bố mẹ vợ xong, chồng tôi bỗng lấy trong túi áo ra một chiếc hộp rồi trả lại cho bố tôi. Bố tôi mở ra xem, bên trong là chiếc chìa khóa nhà mà ông đưa cho Phong. Mọi người cũng kinh ngạc không kém. Phong lại lấy ra một chiếc hộp khác, mở ra và nói rằng: "Đây là chiếc chìa khóa nhà mà con đã mua. Con cảm ơn bố đã tạo động lực để con cố gắng thật nhiều".
Tối đó, Phong kể chuyện đã làm nhiều việc một lúc và tích lũy tiền bạc, vay mượn bạn bè. Bố mẹ anh cũng bán một mảnh đất để cho anh thêm tiền mua căn hộ chung cư. Dù căn hộ không rộng rãi như căn nhà mà bố mẹ tôi cho nhưng cũng đầy đủ tiện nghi sống và là thành quả của sự nỗ lực không ngừng nghỉ của chồng tôi. Chồng cũng nói sẽ làm giấy tờ để tôi được cùng đứng tên sở hữu căn nhà với anh.
Giờ thì bố mẹ tôi chúc mừng vì tôi đã chọn đúng chồng rồi. Bố mẹ tôi có dự định cho chúng tôi tiền để trả khoản nợ 300 triệu còn thiếu nhưng Phong không nhận. Mấy ngày nay, tôi hạnh phúc quá. Lấy đúng chồng thật sự là niềm hạnh phúc lớn lao của người con gái mà.
Theo Phunuvietnam.vn