Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi ở lại thành phố quyết định khởi nghiệp. Sau nhiều lần thất bại, bố mẹ giục tôi về nhà lấy chồng, khiến tôi phân vân vô cùng.
Tôi năm nay đã 28 tuổi, đã ra trường được 6 năm. Tuy là cô gái xuất thân từ tỉnh lẻ nhưng tôi cũng muốn có sự nghiệp cho riêng mình, thay vì chỉ lấy chồng, sinh con như các cô bạn khác. Mấy năm đầu sau khi tốt nghiệp, tôi đi làm nhân viên văn phòng, tích lũy được một ít tiền, rồi về xin gia đình thêm chút vốn, mở một cửa hàng thời trang. Thế nhưng, công ty chỉ tồn tại được khoảng 2 năm, do không có lãi.
Rút kinh nghiệm từ lần đầu, tôi quyết định đầu tư nhỏ hơn, lại mượn tiền bạn bè và gia đình, làm tiệm nail. Nhưng cửa tiệm cũng đóng cửa do vướng dịch Covid-19, khiến tôi một lần nữa trắng tay. Dù cũng chán nản, nhưng tôi không từ bỏ, sau đại dịch, tôi lại hùn vốn mở tiệm nail lần nữa, nhưng một năm nay, việc làm ăn cũng thua lỗ do có nhiều tiệm nail cạnh tranh.
Thấy tôi cứ liên tục thất bại, tuổi tác cũng lớn mà chưa ổn định, gia đình lo lắng vô cùng. Ai cũng muốn tôi bỏ việc về quê sống, vì dù sao thân gái một mình trên thành phố cũng khổ sở, ở gần gia đình sẽ tốt hơn. Bố tôi bảo tôi chỉ được khoa nói hay còn làm thì chẳng đâu vào đâu, giao tiền vào tay chỉ có phá hết, không làm được tích sự gì. Mẹ thì khuyên tôi nên về nhà, kiếm một tấm chồng rồi lập gia đình, đừng lông bông mãi bên ngoài. Chị gái tôi cũng giới thiệu cho tôi một công việc văn phòng ở quê, dù lương hơi ít nhưng cũng gọi là tạm đủ sống, bảo tôi về nhận việc.
Nghe mọi người nói vậy, tôi phân vân vô cùng. Tôi có hoài bão lớn, cứ như vậy mà bỏ dở hay sao? Nhưng lần nào khởi nghiệp cũng thất bại, cũng phải vay gia đình, tôi cũng không muốn trở thành gánh nặng cho mọi người. Theo mọi người, tôi có nên nghe theo lời gia đình, hay ở lại thành phố cố gắng thêm một lần nữa?
Theo Tiếu Thanh/VOV.VN