Nơi lưng chừng trời đỉnh Sơn Bạc Mây ở cao độ 1500m, “Suối có vàng” - bản Mông Sin Suối Hồ được biết đến như một nơi sống chậm nằm ở khuất nẻo mù mây.
Các cô gái xúng xính chiếc váy xòe Mông reo vui cùng điệu múa.
Rộn ràng phiên chợ quê họp vào mỗi thứ Bảy cuối tuần.
Nụ cười mộc mạc chân tình miền sơn cước níu chân bao lữ khách ghé qua.
Bản du lịch cộng đồng Sin Suối Hồ (Suối có vàng) thuộc xã Sin Suối Hồ, H. Phong Thổ - Lai Châu chỉ cách trung tâm thành phố Lai Châu khoảng 30 km. Nơi đây khí hậu trong lành, quanh năm mát mẻ, yên bình; người dân cần cù chất phác, chân tình.
Từ trung tâm TP Lai Châu, theo đường 4D lên Thèn Sìn, đến ngã ba Tam Đường thì quẹo trái, con đường nhỏ dần băng qua những cánh đồng hoa ngút ngàn, trải dài đến tận chân núi.
Cứ thế, xe đưa chúng tôi vòng quanh theo những cung đèo uốn lượn lên cao dần; lúc thì băng ngang con suối róc rách, khi thì bên vách núi dựng đứng, bên thăm thẳm thửa ruộng bậc thang bắc lên tầng trời.
Bản Sin Suối Hồ khuất nẻo mù mây trên đỉnh Sơn Bạc Mây ở cao độ 1500m.
Đến ngã ba Tam Đường có lối nhỏ để lên Sin Suối Hồ, hai bên đường là những cánh đồng hoa thơm ngát.
Cung đèo ngoằn ngoèo lên cao dần với những thửa ruộng bậc thang mơn man màu mạ non xanh ngát.
Trung tâm thị trấn là UBND xã, trường học, chợ búa nhộn nhịp. Ngôi THCS dân tộc bán trú Sin Suối Hồ khang trang sạch sẽ, ê a tiếng trẻ đánh vần, vẽ chữ.
Sau những khúc cua tay áo cùng con dốc dựng đứng, đường vào bản khuất sau cổng trời mù mây.
Chặng cuối phải vượt qua vài cái “cổng trời”; bất chợt sau khúc quanh nơi rẻo cao khuất nẻo sương giăng, bà con xếp hàng hai bên dốc cùng những mâm nước thảo quả thơm mát, hân hoan đón chào bạn khách miền xuôi lên thăm bản.
Bà con niềm nở ra tận cổng chào đón du khách phương xa.
Nước thảo quả pha mật ong rừng thơm mát, đựng trong những chiếc li gọt từ ống tre.
Theo chân Trưởng bản Vàng A Chỉnh dạo một vòng; con đường bê tông phẳng phiu sạch sẽ; lúc quanh co ngược lên triền dốc, khi thoai thoải uốn lượn xuống lưng đồi. Đặc biệt ấn tượng không chỉ bởi cảnh quan hữu tình mà còn bởi sự sạch sẽ, tinh tươm ở nơi này.
Suốt dọc đường, không có lấy một cọng rác, túi xốp hay bất kì một mảnh nhỏ rác hữu cơ nào. Ngay cả những chiếc lá rụng dường như cũng được cơn gió thoảng nhẹ, đặt khép nép ven đường.
Chúng tôi vô cùng ấn tượng bởi sự sạch sẻ, chỉnh chu nơi đây.
Bản làng gọn gàng tinh tươm, địa lan ngập lối góp phần không nhỏ tăng thu nhập cho bà con.
Du khách dạo bước vòng quanh bản làng, cảm giác thân thuộc như về nhà.
Từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác, cả cộng đồng dân bản, không có lấy một ai uống rượu, hút thuốc. Thật kinh ngạc khi mà chỉ mới đây thôi, sự hồi sinh diệu kì đã xóa sổ “Bản nghiện”, Mục sư Hãng A Xà tâm sự: "Thời đó, hơn chục năm trước, Sin Suối Hồ còn nằm trong tốp đen về nạn hút thuốc phiện, trồng cây anh túc. Nghèo đói len lỏi khắp bản làng, khói thuốc phiện quyện trắng nương rẫy.
Chúng tôi dựng các lán trại sâu trong rừng rồi khăn gói từng tốp 15 – 20 người, được đưa vào sống tách biệt với thế giới bên ngoài, quyết tâm cai nghiện. Cứ thế hết đợt này đến lượt khác, cả cộng động dân bản quyết tâm cắt cơn, dứt nghiện mới quay về, hồi sinh thôn bản", vị mục sư bồi hồi kể.
Ngôi chợ nằm ngay đầu bản họp chợ vào thứ Bảy hàng tuần, không chỉ phục vụ bà con mà cũng rộn ràng du khách ghé qua.
Chợ phiên với các nông sản sau vườn hoặc thu hoạch từ nương rẫy.
Những chiếc váy xòe xúng xính hòa cùng cùng du khách họp chợ.
Được nhà nước hổ trợ, triển khai chương trình xây dựng nông thôn mới, bà con cùng nhau gầy dựng lại bản làng ngày càng ấm no, phồn thịnh. Vườn địa lan, thảo quả, những căn homestay nho nhỏ xinh xinh dần hình thành, mến khách phương xa.
Nhất định khách miền xuôi phải trải nghiệm giấc ngủ trong mù mây nơi rẻo cao Suối có vàng này ít nhất một lần, để tận hưởng việc "sống chậm" tuyệt thú đến nhường nào.
Bình minh vừa ló dạng đã thấy các trai bản quai nhịp chạy, giã cơm nếp làm bánh giầy "thùm thụp" vui tai.
Chiếc bánh giầy quyện hương nếp mới, gói theo khách phương xa lót dạ nặng ân tình.
Lối về, vẫn con đường độc đạo vắt ngang sườn núi quyến luyến níu chân lữ khách.
Một lúc nào đó, quá chán ngán với một Sapa ngập ngụa bê tông, ngộp thở với những công trình, tòa nhà vĩ đại; trẻ em vây kín bán đồ lưu niệm và xin tiền mỗi khi du khách chụp hình thì bên kia dãy Hoàng Liên, nơi khuất nẻo mù mây lưng chừng đỉnh Sơn Bạc Mây, một bản làng mộc mạc, người dân thiện lành đang chào đón bạn.
Theo Hữu Long/Tạp chí Du lịch TP.HCM